Những Huyền Thoại Game Đáng Tiếc: Tựa Game Hay Nhất Mà Không Có Hậu Bản

Trong thế giới game rộng lớn và không ngừng biến đổi, nơi những phần tiếp theo, bản làm lại hay các tựa game spin-off dường như xuất hiện với tốc độ chóng mặt, có những tựa game đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người hâm mộ rồi lặng lẽ biến mất. Không phải vì chúng thất bại, mà bởi vì “những vì sao” đã không còn chiếu rọi đúng hướng. Có thể là do một studio đột ngột đóng cửa, những ưu tiên phát triển đã thay đổi, hay đơn giản là các vấn đề bản quyền phức tạp, những tựa game này đã mang đến những trải nghiệm khó quên nhưng rồi lại không bao giờ có một hậu bản xứng đáng. Mỗi cái tên trong danh sách này là một viên ngọc quý độc lập, một câu chuyện dở dang mà cộng đồng game thủ Việt vẫn hằng mong đợi được tiếp nối.
Có những tựa game đã đặt nền móng cho cả một thể loại, mở ra những chân trời mới cho làng game. Lại có những câu chuyện kết thúc bằng một nút thắt mở đầy day dứt, một nỗi khắc khoải mà có lẽ sẽ không bao giờ được giải tỏa. Dù vậy, mỗi trò chơi vẫn đứng đó như một kiệt tác tự thân, một hành trình độc bản đã có thể cho đi nhiều hơn, nhưng lại không bao giờ có cơ hội. Chúng ta hãy cùng nhau điểm lại những cái tên đã in sâu vào ký ức game thủ, những tựa game xứng đáng có thêm một chương mới trong lịch sử của mình.
8. L.A. Noire: Khi Công Nghệ Đột Phá Gặp Khúc Quanh Số Phận
Trở về Los Angeles những năm 1940 đầy biến động sau Thế chiến thứ hai, cuộc phiêu lưu trinh thám của Rockstar Games đã đưa người chơi vào vai Cole Phelps, một thám tử dũng cảm. Điểm sáng nhất và cũng là điều khiến L.A. Noire trở nên khác biệt chính là công nghệ bắt chuyển động khuôn mặt tiên tiến bậc nhất thời điểm đó, một chuẩn mực mà cho đến nay vẫn khó có tựa game nào sánh kịp. Mỗi cử chỉ, ánh mắt hay nụ cười mỉm của nghi phạm đều mang một ý nghĩa sâu sắc, đòi hỏi người chơi phải tinh tế đọc vị như đang đối diện với người thật.
Khác xa với sự hỗn loạn quen thuộc của GTA, L.A. Noire chọn lối đi chậm rãi, sâu sắc hơn, lấy cảm hứng từ những hồ sơ vụ án có thật của Sở cảnh sát Los Angeles. Dù đôi khi còn chút gập ghềnh, nhưng tựa game này không thể phủ nhận là một tác phẩm đầy tham vọng và táo bạo. Mặc dù đạt doanh số và lời khen ngợi từ giới phê bình, studio phát triển Team Bondi lại sụp đổ vì những bất ổn nội bộ, và Rockstar cũng lặng lẽ khép lại cánh cửa cho Cole Phelps. Ngoài một bản remaster và một phiên bản VR, di sản của anh vẫn mãi bị mắc kẹt trong guồng quay dang dở.
Cole Phelps lái xe ô tô cổ điển màu đen trên đường phố Los Angeles đầy hoài niệm trong L.A. Noire
7. Metal Gear Rising: Revengeance: Vũ Điệu Chặt Chém Của Kẻ Sát Nhân Nanomachine
Tách biệt khỏi vũ trụ Metal Gear Solid quen thuộc nhưng lại được nhào nặn bởi bàn tay tài hoa của PlatinumGames, Metal Gear Rising: Revengeance theo chân Raiden sau các sự kiện của MGS4. Thay vì lối chơi lén lút và những cuộc gọi codec dài dòng, tựa game này mang đến một trải nghiệm hành động chặt chém cực kỳ tốc độ, với hệ thống đỡ đòn (parry) khuyến khích sự chủ động và căn thời gian chuẩn xác.
Chế độ Blade Mode huyền thoại cho phép người chơi cắt lát kẻ thù thành từng mảnh với độ chính xác phẫu thuật, và những trận đấu boss, đặc biệt là với Thượng nghị sĩ Armstrong, đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho vô số meme và huyền thoại trên internet. Dù trở thành một “cult hit” theo thời gian và bán được hơn một triệu bản, Konami vẫn không bao giờ bật đèn xanh cho một phần tiếp theo. PlatinumGames luôn khao khát làm thêm, nhưng sự im lặng kể từ năm 2013 đến nay vẫn là một nỗi tiếc nuối khó tả.
6. Sunset Overdrive: Một Cuộc Phiêu Lưu Đầy Màu Sắc Nhưng Chỉ Một Lần Duy Nhất
Rất lâu trước khi tung hoành khắp New York với Người Nhện, Insomniac Games đã ra mắt Sunset Overdrive, một tựa game bắn súng thế giới mở đầy năng lượng, với những màn chạy tường, vũ khí bùng nổ và lũ zombie đột biến từ nước tăng lực. Tựa game này biến việc di chuyển thành một phần thưởng riêng biệt, nối tiếp những pha nhảy, trượt trên đường ray và lao vút trong không trung xuyên qua một thành phố mang phong cách truyện tranh, nơi mọi thứ đều không quá nghiêm trọng.
Đây là một trong số ít những tựa game độc quyền trên Xbox One từ một studio đã gắn bó lâu dài với PlayStation, điều này đã gây phức tạp cho tương lai dài hạn của nó. Sau khi Insomniac được Sony mua lại vào năm 2019, người hâm mộ đã ngầm hiểu rằng một phần tiếp theo sẽ không bao giờ xảy ra. Và cho đến nay, họ đã đúng. Thế giới Sunset City vẫn mãi là một chuyến đi chỉ có một lần duy nhất.
Nhân vật trượt ván trên đường ray và bắn súng liên hồi, thể hiện lối chơi hỗn loạn và đầy năng lượng của Sunset Overdrive
5. Shadow of the Colossus: Bản Giao Hưởng Của Sự Cô Đơn Và Bi Tráng
Kiệt tác của Fumito Ueda không cần đến lời thoại, bản đồ hay nhiệm vụ phụ để để lại một dấu ấn khó phai. Shadow of the Colossus đưa người chơi vào một vùng đất rộng lớn, hoang vắng, nơi mục tiêu duy nhất là tiêu diệt mười sáu sinh vật khổng lồ, mỗi con là một câu đố sống, để hồi sinh một cô gái đã ngã xuống. Sự tối giản của nó không phải là một hạn chế, mà chính là trọng tâm của trải nghiệm. Và với mỗi sinh vật bị hạ gục, gánh nặng trong sứ mệnh của Wander lại càng trở nên nặng nề hơn.
Mặc dù The Last Guardian sau này xuất hiện như một “người kế nhiệm tinh thần”, nhưng thế giới của Shadow of the Colossus chưa bao giờ có một sự tiếp nối trực tiếp. Có lẽ, nó không cần một phần tiếp theo, hoặc có lẽ, nó không thể tồn tại được nếu có. Vẻ đẹp của nó nằm ở sự độc đáo, trọn vẹn trong một hành trình cô đơn và bi tráng.
Wander đối mặt với một Colossus khổng lồ giữa không gian hùng vĩ, khắc họa khoảnh khắc đầy cảm xúc trong Shadow of the Colossus
4. Sleeping Dogs: Hương Vị Hồng Kông Tuyệt Vời Chỉ Tồn Tại Trong Một Giấc Mơ
Ban đầu được phát triển như một phiên bản reboot của series True Crime, Sleeping Dogs đã tự mình vươn lên thành một “quái vật” độc lập. Lấy bối cảnh Hồng Kông được tái hiện sống động và chân thực đến kinh ngạc, tựa game theo chân Wei Shen, một cảnh sát chìm đang vật lộn để giữ vững danh tính của mình. Trò chơi là sự pha trộn hài hòa giữa những trận cận chiến tàn bạo, các màn lái xe đậm chất điện ảnh và một câu chuyện cá nhân bất ngờ, đầy cảm xúc.
Hệ thống chiến đấu tay đôi của Sleeping Dogs thường được so sánh với series Arkham, nhưng lại nghiêng nhiều hơn về võ thuật và những pha hạ gục đối thủ bằng môi trường xung quanh. Bản thân thành phố, với những con phố rực rỡ ánh đèn neon và những khu chợ đông đúc, mang lại cảm giác sống động mà ít thế giới mở nào thời bấy giờ có thể làm được. Mặc dù bán được hơn 2 triệu bản, kế hoạch cho phần tiếp theo đã tan vỡ khi United Front Games, studio phát triển, đóng cửa vào năm 2016, để lại một nỗi tiếc nuối khôn nguôi cho những ai đã từng đắm mình vào thế giới ngầm Hồng Kông ấy.
Wei Shen thực hiện thao tác mở khóa bằng cách căn chỉnh chốt xanh, một chi tiết quen thuộc trong thế giới ngầm của Sleeping Dogs
3. Sekiro: Shadows Die Twice: Khi Chuyên Môn Kiếm Thuật Lên Ngôi Độc Bản
Trong khi hầu hết các tựa game của FromSoftware thường dựa vào hệ thống RPG phức tạp và các tính năng multiplayer, Sekiro: Shadows Die Twice lại lột bỏ mọi thứ, tập trung hoàn toàn vào hành động thuần túy và những trận đấu kiếm thuật được tinh chỉnh chặt chẽ đến từng milimet. Lấy bối cảnh Nhật Bản thời Sengoku được thần thoại hóa, trò chơi theo chân Wolf, một shinobi chỉ dựa vào các pha đỡ đòn (parries), lén lút và móc kéo (grappling hook) thay vì chỉ số hay trang bị.
Chiến thắng trong Sekiro đồng nghĩa với việc học hỏi. Lao vào mà không suy nghĩ chỉ dẫn đến cái chết. Nhưng một khi đã làm chủ được lối chơi, không có tựa game nào khác có thể khiến mỗi cú va chạm kiếm cảm thấy cá nhân và đầy tính thử thách đến mức này. Với Elden Ring hiện đang là trọng tâm của studio và không có bất kỳ dấu hiệu nào về một phần tiếp theo, Sekiro đứng vững như một “dị nhân” xuất chúng; một kiệt tác độc bản không có gì giống nó.
Người sói Wolf dũng mãnh tấn công True Corrupted Monk, thể hiện sự đối đầu khốc liệt và tinh túy kiếm thuật của Sekiro: Shadows Die Twice
2. Bully: Học Đường Nổi Loạn Mà Rockstar Vẫn Để Dở Giang
Bully không phải là câu chuyện về các trùm tội phạm hay cuộc chiến băng đảng. Tựa game này đưa người chơi vào vai Jimmy Hopkins, một cậu bé tuổi teen chuyên gây rắc rối, bị gửi đến Học viện Bullworth, nơi sự mục nát len lỏi sâu hơn cả sân trường. Người chơi sẽ đi học, gây ra những trò phá phách, đạp xe khắp thị trấn và dần dần kiểm soát các băng nhóm xã hội trong trường. Nhưng ẩn dưới vẻ ngoài hoạt hình là những màn châm biếm sâu cay và một bối cảnh gần gũi hơn bất cứ điều gì Rockstar từng làm trước đây.
Một phần tiếp theo của Bully đã được phát triển nhiều lần nhưng liên tục bị gác lại. Những thông tin rò rỉ, concept art và các bản thử nghiệm ban đầu đã xuất hiện trong nhiều năm, nhưng Rockstar chưa bao giờ “bấm nút” để đưa nó ra ánh sáng. Người hâm mộ vẫn đang mòn mỏi chờ đợi một ngày được trở lại Bullworth Academy.
Jimmy Hopkins đứng đối mặt với hiệu trưởng, khắc họa cuộc sống học đường đầy rắc rối nhưng cũng rất hài hước của Bully
1. Bloodborne: Giấc Mộng Yharnam Không Bao Giờ Trở Lại
Đậm đặc hương vị kinh dị vũ trụ và không khí Gothic u ám, Bloodborne đã lấy công thức của Dark Souls và biến tấu nó thành một thứ gì đó nhanh hơn, hung hãn hơn và đáng sợ hơn rất nhiều. Lấy bối cảnh một thành phố bị nguyền rủa bởi sự sùng bái máu và những sinh vật không thể gọi tên từ bên ngoài các vì sao, tựa game này pha trộn kiến trúc Victoria với sự điên loạn của Lovecraftian theo những cách thực sự gây ám ảnh.
Hệ thống chiến đấu của nó khuyến khích sự mạo hiểm, không phải sự thận trọng. Né tránh và phản đòn hiệu quả hơn việc phòng thủ. Càng dấn thân sâu, người chơi càng hé lộ những bí ẩn kinh hoàng ẩn giấu trong cơn ác mộng của Yharnam. Bất chấp nhu cầu vô tận từ cộng đồng, Bloodborne chưa bao giờ nhận được một phần tiếp theo, một bản port PC hay thậm chí là một bản nâng cấp native cho PS5. Một tựa game. Một kiệt tác. Bị bỏ lại trong màn sương 30fps mờ ảo.
Ánh mắt người thợ săn dõi theo kẻ thù ẩn mình trong khu Rừng Cấm (Forbidden Woods), thể hiện không khí u ám và căng thẳng của Bloodborne
Thật đáng tiếc khi những tựa game xuất sắc này lại không có cơ hội để phát triển thêm những câu chuyện, những cuộc phiêu lưu mới. Mỗi cái tên trong danh sách này đều là một dấu son chói lọi, chứng minh rằng giá trị của một trò chơi không nhất thiết phải nằm ở số lượng phần tiếp theo mà nó có. Chúng là những viên ngọc quý độc bản, những hành trình mà người chơi đã được trải nghiệm trọn vẹn, dù có thể còn vương vấn chút tiếc nuối về một tương lai dang dở.
Vậy còn bạn thì sao? Có tựa game nào trong danh sách này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn không? Hay bạn còn biết đến những siêu phẩm nào khác xứng đáng có một hậu bản nhưng lại mãi mãi là “độc bản”? Hãy cùng chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của mình trong phần bình luận bên dưới nhé!